Trà hoa vàng và những dòng nhật ký

Trà hoa vàng và những dòng nhật ký

Trà hoa vàng và những dòng nhật ký

Trong cuộc sống, mỗi ngày trôi qua, chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có những phút giây hạnh phúc, những nuối tiếc và những nỗi buồn về những chuyện đã xảy ra. Ta có thể chọn giữ chúng lại ở nơi sâu thẳm nhất trong ký ức hoặc để chúng lướt qua tâm hồn như một cơn gió nhẹ. Đó là cách để ta trưởng thành và hướng tới những giá trị tốt đẹp hơn.

Và ta cũng có thể làm việc này theo những cách riêng. Nhiều người vẫn chọn viết nhật ký, bởi lẽ đây là cách đơn giản và hiệu quả nhất để ghi lại những cảm xúc thật của mình, để nói lên những mong muốn thầm kín và buông bỏ bớt những điều nặng lòng.

Hà Nội, Ngày 15, tháng 5, năm 2019 – Mình đang làm gì?

Trời nắng như thiêu đốt, nhưng xe cộ vẫn tấp nập ngược xuôi, mọi người đang hối hả đi đâu? Tôi không biết. Nhưng chắc họ cũng như tôi, đang cố gắng hoàn thành những công việc, những mục tiêu trong ngày trước khi hết năng lượng. 

Mặc dù đang làm việc, nhưng trong đầu tôi hiện lên một câu hỏi ngớ ngẩn: Mình đang làm gì? Có lẽ tôi, hay chiếc lap-top trước mặt cũng không có câu trả lời…

Hà Nội, Ngày 16, tháng 5, năm 2019 – Tôi có phải cỗ máy không?

Hôm nay trời còn nắng hơn hôm qua, không khí nóng bức và ngột ngạt bên ngoài hình như đang lan nhanh vào chỗ tôi làm việc, khiến tôi thấy khó chịu. Mặc dù hơi mát vẫn phả xuống liên tục từ chiếc điều hoà đang chạy hết công suất gắn trên tường, nó vẫn đang cố làm tốt nhiệm vụ của mình.

Cảm giác này đến từ đâu, phải chăng đến từ bên trong tôi và dần bao trùm khắp căn phòng này. Có lẽ vậy, vì tôi không tìm được điểm nào khác biệt giữa mình và những vật xung quanh.

Hà Nội, Ngày 17, tháng 5, năm 2019 – Cơn mưa muộn

Hôm nay tôi tan làm muộn, cố bước nhanh ra khỏi căn phòng này như đang sợ một điều gì đó. Không phải từ bầu trời bên ngoài đang tối sầm lại, cơn giông đang kéo đến, mà có một thứ còn đáng sợ hơn trong căn phòng này.

Trời mưa như trút nước, chiếc ô nhỏ của tôi đã bị gió làm biến dạng, vừa ướt, vừa cảm thấy lạnh giữa mùa hè. không biết từ bao giờ tôi không còn thích tắm mưa như hồi bé nữa, có lẽ do tôi đã không còn như trước hoặc do…Hắt xì!!!…tôi bị cảm rồi. 

Mưa to quá mẹ nhỉ!, một đứa nhỏ đang nắm tay mẹ để đi sang đường. Tôi đứng nhìn theo họ một lúc rồi cũng đi, tôi không thể cứ đứng mãi ở đây.

Hà Nội, Ngày 18, tháng 5, năm 2019 – Ốm

Sáng nay tôi tỉnh dậy với đầu óc choáng váng. Ốm rồi. Dù tối qua đã cẩn thận lau người, uống thuốc, vậy mà vẫn không tránh khỏi. Phải chăng tôi đang yếu đi?

Tôi xin nghỉ làm và cứ nằm đó, nghĩ về sự mệt mỏi mà mình đã cố lờ đi suốt thời gian qua. Trong giấc ngủ chập chờn, tôi thấy mẹ ôm tôi vào lòng, dịu dàng như khi tôi còn nhỏ.

Hà Nội, Ngày 19, tháng 5, năm 2019 – Mua thuốc

Chủ nhật. Tôi ra hiệu thuốc để mua vài thứ quen thuộc. Người bán hỏi tôi vài câu, nhưng tôi vẫn lấy những loại như cũ. Tôi không muốn thay đổi điều gì.

Trong tủ kính, giữa những hộp thuốc quen thuộc, một hình ảnh lạ lọt vào mắt tôi – “Trà hoa vàng” với chữ in vàng nổi bật trên nền xanh thẫm. Trông khá đẹp mắt. Nhưng tôi không thích uống trà nên đã bỏ qua nó.

Hà Nội, Ngày 20, tháng 5, năm 2019 – Phải thay đổi

Có điều gì đó trong tôi đã thay đổi. Tôi cảm nhận rõ cơ thể và tâm trí mình đang cố tìm lại sự cân bằng đã đánh mất. Tôi không thể tiếp tục buông xuôi như trước nữa.

Tôi cần khỏe mạnh. Tôi cần thay đổi.

Nhưng bắt đầu từ đâu?

Hà Nội, Ngày 21, tháng 5, năm 2020 – Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Hôm nay, tình cờ tôi gặp lại người bạn thân thuở còn đi học. Giữa thành phố đông đúc, cuộc hội ngộ diễn ra thật bất ngờ. Giờ đây, cậu ấy đã có gia đình, trầm ổn và chững chạc hơn tôi.

Chúng tôi kể cho nhau nghe rất nhiều chuyện, cả những điều tôi đã bỏ lỡ trong buổi họp lớp hôm 30/4 vừa rồi.

Tôi chợt thấy thật ngớ ngẩn khi từng nghĩ rằng gặp lại bạn bè là điều không cần thiết. Khi cậu ấy nhắc đến dự định đưa gia đình về quê dịp 2/9, tôi thoáng giật mình tự hỏi: “Còn bao lâu nữa là đến lễ?”

Hà Nội, Ngày 22, tháng 5, năm 2019 – Mệt mỏi

Hôm nay lại là một ngày làm việc như bình thường, mọi thứ không có gì thay đổi cả, căn phòng, vật dụng, mọi người. Tiếng gõ máy tính lách cách, tiếng click chuột, xen lẫn những hơi thở nặng nề. Vì công việc hay vì lý do nào đó mà hình như ai cũng đang mệt mỏi trong căn phòng này.

Hà Nội, Ngày 23, tháng 5, năm 2019 – Trà hoa vàng

Ngày chủ nhật, tôi lại lướt mạng như thường lệ. Video hiện lên: “Trà hoa vàng – Quà tặng từ thiên nhiên.” Tôi định lướt qua, nhưng nhớ đến hộp trà trong hiệu thuốc hôm trước, tôi bấm vào xem.

Chỉ với thời lượng 25 giây, nhưng video này thật ấn tượng với quá nhiều công dụng cho sức khỏe. Nào là thanh lọc cơ thể, hỗ trợ tiêu hóa, hạ huyết áp, cải thiện giấc ngủ… và tôi đã dành cả ngày hôm nay chỉ để tìm hiểu thêm về loại trà này.…

Hà Nội, Ngày 24, tháng 7, năm 2019 – Uống trà

Tôi cầm tách trà, xoay nhẹ trong tay, nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời hôm nay thật đẹp, dịu dàng và trong lành, như chính mùi hương đang lan tỏa từ tách trà này.

Không biết từ bao giờ, mỗi sáng tôi đều pha cho mình một tách trà hoa vàng và thưởng thức. Mùi thơm dịu nhẹ, vị ngọt thanh mát ấy khiến lòng tôi trở nên nhẹ bẫng.

Ngày mới không còn nặng nề như trước. Tôi thấy mình sống chậm lại, yêu thiên nhiên hơn. Một thói quen nhỏ thôi, nhưng đã mang đến cho tôi nhiều điều ngoài mong đợi.

Hà Nội, Ngày 25, tháng 7, năm 2019 – Quà tặng

Kỳ nghỉ lễ 2/9 đang đến gần. Mọi người bắt đầu chuẩn bị quà cho người thân. Tôi cũng vậy, nào là quần áo, bánh kẹo, đồ chơi… cho mấy đứa nhỏ, à cả bộ màu vẽ này nữa, tôi tin tụi nhỏ sẽ rất thích.

Nhưng mẹ… tôi chưa nghĩ ra nên tặng gì.

Tôi nhìn tách trà trên tay. Một ý tưởng dần hình thành.…

Hà Nội, Ngày 20, tháng 8, năm 2019 – Gói quà

Tôi đã dành cả buổi tối hôm nay để lựa chọn giấy gói và viết tay những lời chúc ý nghĩa, đặt vào từng món quà nhỏ xinh. Không biết có ai còn giữ thói quen viết thiệp như tôi không, nhưng tôi tin rằng điều gì được viết từ trái tim thì sẽ đến được trái tim.

Tôi nghĩ về món quà sẽ dành tặng mẹ, một hộp trà hoa vàng đã được chuẩn bị cẩn thận. Nhẹ nhàng, tinh tế và ấm áp giống như mẹ. Không quá cầu kỳ, nhưng đủ để mẹ biết rằng tôi đang học cách yêu thương và trân trọng bà theo một cách sâu sắc hơn.

Hương trà vẫn thơm nhẹ trên bàn, như nhắc tôi về những điều tốt đẹp đang dần nở rộ trong lòng mình.

Thái Bình, Ngày 31, tháng 8, năm 2019 – Về nhà

Con đường dẫn vào ngôi nhà nhỏ vẫn quen thuộc như những năm trước, nhưng hôm nay, cảm xúc trong tôi có chút khác. Có thể vì đã lâu rồi tôi mới thực sự háo hức được về quê.

Mẹ ra cổng đón tôi với nụ cười hiền hậu, trên tay là rổ rau mới hái. Tôi tặng mẹ hộp trà hoa vàng và kể cho bà nghe về tất cả những gì tôi biết về nó.

Trà hoa vàng - Món quà tặng mẹ
Trà hoa vàng – Món quà tặng mẹ

Pha ấm trà đầu tiên, hương thơm lan khắp gian bếp nhỏ, tôi thấy lòng mình ấm lên lạ kỳ– không phải vì tách trà, mà bởi khoảnh khắc sum vầy giản dị mà thiêng liêng ngay lúc này.

Hà Nội, Ngày 01, tháng 9, năm 2019 – Những tiếng cười trẻ thơ

Sáng nay, tôi thức dậy với tiếng chim ríu rít ngoài sân. Tiết trời mát hơn, làn gió nhẹ lướt qua khe cửa như báo hiệu một mùa thu đang gõ cửa.

Tôi cùng mẹ nhâm nhi tách trà. Mẹ bảo: “Loại trà này dịu dàng như mùa thu vậy, uống vào thấy lòng nhẹ tênh.”
Tôi bật cười. Tôi cá là mẹ không nhớ những công dụng tuyệt vời của trà hoa vàng mà tôi đã nói.

Nhưng cũng đâu cần thiết. Mẹ tôi cảm nhận nó bằng trực giác mộc mạc của một người phụ nữ thôn quê, sống chan hòa với đất trời và cỏ cây như chính con người bà.

Trưa nay, chị gái đưa hai cháu nhỏ về chơi. Căn nhà vốn yên tĩnh bỗng rộn ràng tiếng cười, tiếng chân chạy lon ton và cả mùi thơm từ bếp.

Tôi lấy từ trong túi ra những món quà nhỏ đã chuẩn bị sẵn – hộp màu vẽ, những món đồ chơi và áo quần. Hai đứa trẻ sáng bừng mắt, ôm lấy tôi và ríu rít không ngừng. Tôi chợt nhận ra: không có món quà nào ý nghĩa hơn món quà được trao đi bằng cả trái tim.


Hà Nội, Ngày 4, tháng 9, năm 2019 – Trở lại

Tôi trở lại Hà Nội khi thành phố vừa hết kỳ nghỉ. Những con đường lại tấp nập, xe cộ hối hả, phố xá như chưa từng nghỉ ngơi.

Ngồi trước bàn làm việc quen thuộc, tôi nhẹ nhàng đặt một túi trà hoa vàng vào ngăn kéo. Nó như một người bạn luôn nhắc nhở tôi, dù rằng cuộc sống bận rộn đến đâu, tôi cũng cần giữ cho mình một khoảng lặng, một sự kết nối với thiên nhiên, với những điều khiến tôi trở nên bình yên và khoẻ mạnh hơn mỗi ngày.

Trở lại, không phải là để tiếp tục những ngày mệt mỏi như trước, mà là để bắt đầu lại với một tâm thế khác. Bắt đầu một cuộc sống mới cùng với người bạn đồng hành – trà hoa vàng.

Có lẽ chúng ta thường quên rằng, những điều giản dị nhất lại chính là điều quý giá nhất. Như một buổi sáng yên tĩnh, một tách trà thơm, hay những phút giây được ở bên người thân. Những kỷ niệm nhỏ ấy, khi được cất giữ cẩn thận, sẽ trở thành những món quà vô giá cho tương lai.

Tôi muốn gửi tới bạn, người đang đọc những dòng nhật ký này, một lời khuyên chân thành:
Hãy chăm sóc cho chính mình, như cách bạn muốn chăm sóc cho những người thân yêu nhất. Đừng đợi đến khi kiệt sức mới nghĩ đến sức khoẻ. Đừng đợi đến lúc xa nhau mới học cách quan tâm.

Và nếu bạn cần một khởi đầu nhẹ nhàng, hãy thử bắt đầu bằng một tách trà hoa vàng. Nó có thể không thay đổi cả thế giới, nhưng biết đâu… nó sẽ thay đổi bạn.

Bật mí thêm về Trà hoa vàng – “Nữ hoàng của các loại trà”

Một món quà quý giá từ thiên nhiên, mang lại nhiều lợi ích tuyệt vời cho sức khỏe:
• Thanh lọc cơ thể, giúp đào thải độc tố, làm mát gan.
• Hỗ trợ tiêu hóa, giảm đầy bụng, khó tiêu.
• Giúp hạ huyết áp, giảm cholesterol – rất tốt cho người cao tuổi.
• Cải thiện chất lượng giấc ngủ, giảm lo âu và căng thẳng.
• Chống oxy hóa mạnh, làm chậm quá trình lão hóa.
• Hỗ trợ kiểm soát đường huyết và tim mạch (…)

Tài liệu tham khảo

  1. Trung Tâm Thuốc Central Pharmacy. “Trà hoa vàng (Camellia chrysantha) – Thảo dược giúp bảo vệ và tăng cường sức khỏe.” (…) 
  2. Nhà thuốc Long Châu. “Công dụng của trà hoa vàng trong y học cổ truyền và y học hiện đại.” (…)
  3. Sức Khỏe Việt. “Trà hoa vàng: Tác dụng và các cách dùng cải thiện sức khỏe.” (…)
  4. Tài liệu Quốc Tế nói về trà hoa vàng (…)