Trà và âm nhạc – 4 điều nhỏ bé chạm sâu vào tâm hồn người trưởng thành

Trà và âm nhạc – 4 điều nhỏ bé chạm sâu vào tâm hồn người trưởng thành

Giữa guồng quay tất bật của cuộc sống. Những lo toan, trăn trở cứ đè nặng lên tâm hồn, khiến người ta chỉ muốn tìm về những nơi bình yên để nhẹ lòng hơn. Không phải để trốn tránh thực tại mà đơn giản chỉ để nghỉ ngơi, lấy lại cân bằng và bước tiếp. Với những người trưởng thành, quãng nghỉ đó là vô cùng cần thiết.

Bởi tâm hồn cũng như một khu vườn, nếu được gieo trồng và vun đắp mỗi ngày bằng bằng tình yêu thương, nó sẽ nở ra nhưng hoa thơm, trái ngọt. Nhưng nếu bị bỏ quên, nó sẽ ngày một cẵn cỗi và trở thành vùng đất chết.

Nhưng hình như càng lớn, chúng ta lại càng quên đi mình đã từng có một khu vườn như thế. Nhất là khi đã trường thành, thì thời gian dành cho nó lại càng ít đi vì có quá nhiều mối bận tâm. Nhưng nếu mang trong mình một tâm hồn chết và tiếp tục sống, thì sự tồn tại này chẳng khác gì một cỗ máy.

Nên họ luôn khao khát một thứ gì đó có thể đánh thức những hạt giống cảm xúc đang ngủ quên, sâu thẳm bên trong mảnh đất cằn cỗi kia. Theo một cách nhẹ nhàng, không tạo thêm những rãnh nứt mới để hồi sinh tâm hồn và cũng là để tìm lại chính mình.

Thứ đó là gì? Đi đâu để tìm thấy một thứ như vậy? Người ta không thể cứ mãi đi tìm một thứ mà không biết thật sự nó có tồn tại hay không. Đó cũng chính là những suy nghĩ của tôi. Và thật may mắn, tôi đã tìm ra câu trả lời.

Hôm nay, tôi muốn chia sẻ với bạn, người vẫn còn đang đi tìm, bốn điều nhỏ bé nhưng có thể chạm rất sâu vào tâm hồn, từ sự kết hợp dịu dàng và đầy tinh tế giữa trà và âm nhạc. Biết đâu, đây lại chính là thứ mà bạn đang kiếm tìm bấy lâu nay.

Một – Mang đến khoảnh khắc để dừng lại và Lắng nghe

Mỗi khi âm nhạc dịu dàng cất lên, quyện vào không gian thoang thoảng mùi hương trà, tôi như được trao tặng một khoảng lặng quý giá để dừng lại. Không cần vội vã, cũng chẳng cần cố tỏ ra mạnh mẽ. Chỉ đơn giản là được sống, thành thật để lắng nghe và cảm nhận cuộc sống một cách trọn vẹn.

Trà giúp xoa dịu tâm trí, âm nhạc mang đến những cảm xúc mới. Cả hai như cánh cửa mở ra một thế giới, nơi cảm xúc trong tôi được tự do bay nhảy, nơi tôi được yếu mềm mà không cần lý do. Tôi lắng nghe âm nhạc, lắng nghe và đắm chìm vào giai điệu ấy, nhận thấy và cảm nhận những cảm xúc của người nghệ sĩ, từ đó làm phong phú thêm cảm xúc của mình.

Còn vị trà lại làm cảm xúc ấy chân thật hơn dường như có thể chạm tới bằng tất cả các giác quan. Một sự kết hợp hoàn hảo. Tôi thấy mình như được thả lỏng, được thư giãn nhẹ nhàng và bay bổng theo dòng chảy dịu êm của cảm xúc. Có lẽ, đó cũng chính là điều mà những tâm hồn trưởng thành như tôi vẫn luôn âm thầm khao khát. Một khoảng lặng để tâm hồn có thể cảm nhận trọn vẹn những niềm vui nhỏ bé của cuộc sống.

Hai – Gợi lại những cảm xúc tốt đẹp đã ngủ quên

Không biết bạn có giống tôi không, rất thích nghe lại những bản nhạc cũ. Những giai điệu thân quen, tôi nghe từ khi chưa hiểu hết về nó. Ấy vậy mà tôi vẫn nhớ, vẫn thấy gần gũi kỳ lạ. Bởi có lẽ nó đã gắn liền với tuổi thơ tôi, êm đềm và giản dị.

Tôi còn nhớ rõ, vào một ngày khoảng đầu những năm 2000, bố tôi đi làm xa trở về, mang theo một chiếc đài cassette còn khá mới, mà mẹ tôi vẫn gọi nó là “cái máy cát-sét”. Kèm theo đó là những cuộn băng nhạc: Chiều Tây Đô, Kẻ ở miền xa, Tình cha, 24 giờ phép, Vườn Tao Ngộ, Hoa mười giờ, Chuyến tàu hoàng hôn,…

Tôi thường canh lúc mẹ đi làm đồng là lén lấy những cuộn băng ấy ra xếp nào nhà, nào xe… Thậm chí có lúc còn nghịch ngợm đến mức kéo cả dải băng màu nâu sẫm ra rồi loay hoay nhét lại một cách vụng về. Những buổi chiều có nắng nhạt, mùi cơm thơm trong gió và tiếng nhạc du dương phát ra từ cái máy cát-sét: “Từ xa tôi về phép, hai mươi bốn giờ, tìm người thương trong người thương. Chân nghe quen từng viên sỏi đường nhà. Chiều nghiêng nghiêng nắng đổ. Và người yêu đứng chờ ngoài đầu ngõ bao giờ”

… tất cả đã lặng lẽ in sâu vào ký ức tôi từ lúc nào không hay. Và tuổi thơ của tôi đã nhẹ nhàng trôi qua như thế.

Trà và âm nhạc -Những cuốn băng trong ký ức của tôi (ảnh minh hoạ)
Những cuốn băng trong ký ức của tôi (ảnh minh hoạ)

Hôm nay, khi khẽ nhấp một ngụm trà và nghe lại những giai điệu ấy, tôi bỗng thấy kỷ niệm ngày trước ùa về như làn gió mát thổi vào tâm hồn tôi. Trái tim rung lên, một sự rung động nhẹ nhàng, chậm rãi. Như thể có ai đó đang dịu dàng phủi đi lớp bụi bám trên tâm hồn mình. Trà với hương vị nhẹ nhàng mà sâu lắng, khiến tôi tạm gác lại những bận rộn, cho phép tâm trí được nghỉ ngơi một chút. Còn âm nhạc, như một dòng suối ngầm, âm thầm len lỏi vào những miền ký ức sâu thẳm, khơi dậy những cảm xúc đã ngủ quên.

Trà và âm nhạc không kéo tôi trở về quá khứ để hoài niệm hay tiếc nuối, mà giúp tôi nhìn lại chặng đường đã qua theo cách trân trọng và biết ơn. Nhắc nhở tôi rằng mình đã từng sống yên bình như thế. Những ký ức ấy, tuy giản đơn, lại là những mảnh ghép quý giá tạo nên con người tôi hôm nay. Khi chúng được đánh thức, tôi như được kết nối lại với chính mình, cho tôi biết yêu thương hiện tại và biết trân trọng cuộc sống này hơn.

Đôi khi, ta chẳng cần phải tìm kiếm điều gì thật mới mẻ để làm mới bản thân. Chỉ cần đủ tĩnh lặng để chạm lại những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ quên, là đủ để nhận ra mình đang sống.

Ba – Tạo nên một thói quen sống chạm đến sự cân bằng

Có một giai đoạn, tôi từng nghĩ rằng sự bình yên hay cân bằng chỉ đến khi ta làm điều gì đó lớn lao, từ thay đổi công việc, môi trường sống, hay thậm chí là các mối quan hệ. Nhưng rồi, cuộc sống trưởng thành dạy tôi hiểu, chính những điều nhỏ bé, khi được lặp lại một cách có ý thức, mới là nền móng của một cuộc sống cân bằng thực sự.

Thưởng trà trong tiếng nhạc không biết từ bao giờ đã gắn liền với cuộc sống của tôi. Một góc nhỏ yên tĩnh. Một tách trà ấm. Và một bản nhạc không lời nhẹ nhàng. Những thứ ấy tưởng chừng như đơn giản, nhưng lại có thể làm dịu đi những tiếng ồn trong tâm trí.

Và mỗi sáng sớm và buổi tối trong ngày, tôi thường dành ra khoảng 15 phút chỉ để ngồi thật yên, nhấp từng ngụm trà ấm, lặng lẽ lắng nghe những giai điệu nhẹ nhàng và hít thở thật sâu. Không làm gì cả, chỉ để tâm trí được nghỉ ngơi và trở về với chính mình.

Thói quen nhỏ ấy không khiến mọi thứ ngoài kia bớt hỗn loạn. Nhưng giúp tôi đủ tỉnh táo để không bị cuốn theo dòng chảy hối hả của cuộc sống. Với tôi, tạo ra một thói quen sống là cách để tìm lại sự cân bằng, để sống chậm và sống sâu hơn với từng khoảnh khắc.

Bốn – Giữ gìn những điều quý giá

Có một điều tôi nhận ra khi đã trưởng thành: kết nối thực sự không đến từ những lời nói hoa mỹ, mà từ sự hiện diện trọn vẹn và lắng nghe chân thành.

Tôi vẫn nhớ những buổi chiều cuối tuần êm ả, khi tôi cùng người thân hay bạn bè ngồi bên nhau, pha một ấm trà, nghe lại những bản nhạc xưa. Không cần trò chuyện nhiều. Chỉ lặng lẽ ngồi cạnh nhau, để tiếng nhạc khẽ ngân vang, để hương trà nhẽ nhàng lan toả. Những khoảnh khắc như thế khiến tôi hiểu rằng, đôi khi yêu thương không cần phải nói thành lời, mà chỉ cần ở bên cạnh nhau là đủ.

Trà và âm nhạc tuy mộc mạc, nhưng lại là chiếc cầu nối dịu dàng, len vào giữa những khoảng lặng không lời. Một ngụm trà ấm, một giai điệu thân quen để ta cùng nhau lắng nghe… trong sự bình yên đủ đầy.

Cuộc sống bận rộn có thể khiến tôi quên mất cách giữ gìn những mối quan hệ quan trọng. Nhưng trà và âm nhạc vẫn luôn ở đó như một tiếng nói dịu dàng, khẽ nhắc cho tôi nhớ về những người từng làm tim mình ấm lại. Và nếu tôi đủ tinh tế và đủ lặng yên để lắng nghe, tôi sẽ nhận ra chính những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy, lại là sợi dây mềm mại mà bền chặt, giúp tôi giữ gìn những điều thật sự quý giá trong đời.

Cuộc sống trưởng thành luôn đòi hỏi tôi phải mạnh mẽ, lý trí và không ngừng tiến về phía trước. Nhưng càng đi xa, tôi càng thấm thía rằng: Điều giữ cho tâm hồn mình không trở nên khô cằn, không phải là những bước nhảy vọt đầy tham vọng, mà chính là những khoảnh khắc nhỏ bé, đủ dịu dàng để khiến tôi dừng lại, lắng nghe và cảm nhận.

Trà và âm nhạc, hai điều tưởng chừng đơn sơ nhưng lại mang đến sự kết hợp hoàn hảo, có khả năng chạm đến nơi sâu thẳm trong tâm hồn, nhắc tôi nhớ lại những cảm xúc mà tôi đã từng lãng quên. Nó không ồn ào, mà chỉ lặng lẽ hiện diện, như một người bạn cũ và có mặt đúng lúc khi tôi cần đến.

Nếu bạn đang mải miết với cuộc sống đầy tất bật này, hãy thử một lần dừng lại. Rót cho mình một tách trà, bật lên những giai điệu thân quen. Chỉ cần ngồi đó, lặng lẽ lắng nghe và cảm nhận. Biết đâu, giữa sự tĩnh lặng ấy, bạn sẽ tìm lại được một phần bản thân, người đã từng mơ, từng yêu và từng rất dịu dàng với chính mình.

Tài liệu tham khảo

Sức khỏe & Đời sống (2019), “Lợi ích đáng ngạc nhiên của âm nhạc” (…)

Tự nhiên tinh khiết (2024), “5 Kết hợp trà và âm nhạc Bí quyết tạo không gian thư giãn hoàn hảo”(…)

OTiV (2025), “Âm nhạc giúp giảm stress – căng thẳng hiệu quả như thế nào?” (…)