Trà hoa vàng – Người bạn đồng hành lặng lẽ

Trà hoa vàng – Người bạn đồng hành lặng lẽ

Để bước đi trên cuộc đời này, ta không thể thiếu được những người bạn đồng hành. Với tôi, người bạn ấy không mang hình hài của một con người. Nhưng lại thấu hiểu tôi hơn bất kỳ ai. Không ồn ào, không phán xét, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh, lắng nghe tôi những lúc mỏi mệt, cùng tôi vượt qua những tháng ngày chông chênh. Và người bạn ấy, chính là tách trà này – Trà hoa vàng.

Buổi chiều hôm nay thật yên bình. Nắng khẽ ôm lấy đôi vai, cây cối lặng yên, như thể thiên nhiên đang muốn vỗ về những khoảng lặng trong tôi. Hơi ấm từ lòng bàn tay lan dần vào tâm hồn, gợi nhắc cho tôi về một chuyện cũ. Tôi bất giác mỉm cười. Hôm nay sao giống quá… cái ngày đầu tiên tôi gặp em.

***

Chiều nhẹ buông, mây lững lờ trôi về phía rừng già. Giữa khung cảnh núi non tĩnh lặng, tôi – kẻ lữ hành đơn độc, đang ngồi nghỉ dưới một gốc cây già nua, trong hành trình đi tìm lại chính mình.

Gió khẽ lướt qua tâm hồn tôi, như muốn vuốt ve những suy nghĩ đã lâu chưa được gọi tên. Tôi lắng nghe và ngắm nhìn mọi thứ xung quanh. Tiếng lá xào xạc, những cánh chim nhẹ bay về phía chân trời. Cảnh vật thật đẹp, thật yên bình…nhưng trong lòng tôi lại là một khoảng trống lặng lẽ không tên. Có lẽ bởi tiết trời đang lạnh dần, hoặc vì lòng đang chùng xuống, tôi cũng chẳng rõ nữa.

Tôi ngửa mặt lên nhìn trời, như muốn tìm kiếm một bến bờ trong khoảng không vô tận ấy. Tôi không có câu trả lời, chỉ cảm nhận được một mùi hương thơm, thoảng nhẹ trong không khí. Không nồng đậm, không vội vã, chỉ dịu dàng len lỏi vào từng tế bào cảm xúc. Mùi hương ấy như lời mời gọi. Kéo tôi đứng dậy. Dẫn tôi bước đi. Theo điều gì đó rất mềm mại và rất thật.

Và rồi tôi thấy nàng. Trong tim tôi, một giai điệu khẽ vang lên…

Từng ngày trôi ôm bơ vơ

Tìm mê đắm trong cơn mơ

Tình giá băng, lòng xác sơ…ta ngẩn ngơ…

Rồi từ đâu em qua đây

Nhẹ nhàng gió thu mây bay

Làm trái tim này đắm say…muôn trùng mây…

Một dáng hình e ấp trong sắc vàng dịu nhẹ, êm đềm như ánh nắng ban mai. Nàng không nói một lời, chỉ lặng im đứng đó. Tôi nghĩ có lẽ nàng đang ngại ngùng, hoặc đơn giản là ngạc nhiên khi thấy một người lạ lạc bước đến nơi này. Nhưng không, có lẽ tôi đã nhầm. Nàng giống như một nữ hoàng bước ra từ câu chuyện cổ tích: kiều diễm, bí ẩn và đầy mê hoặc. Nàng chẳng nhìn tôi, cũng chẳng để ý đến sự có mặt của tôi.

Mặc cho tôi đứng đó, rất lâu… say đắm nhìn nàng. Không phải vì vẻ đẹp đến nao lòng ấy. Mà bởi sự tĩnh lặng trong nàng như một tấm gương, nơi tôi thấy lại chính mình. Tôi cũng đã từng như thế, dịu dàng, lặng lẹ và đầy sức sống, như nụ hoa vừa hé nở dưới nắng mai.

Nàng khơi dậy trong tôi những xúc cảm tưởng như đã mất từ lâu, những rung động trước cái đẹp. Như cơn gió dịu dàng, nhẹ lướt qua mặt hồ phẳng lặng. Nàng như người bạn tri kỷ, chỉ cần ở bên, là thấy lòng bình yên.

Và đó là cách tôi tìm thấy em – Trà hoa vàng.

***

Có người từng hỏi tôi:

“Sao chị lại chọn uống trà một mình?”

Tôi chỉ mỉm cười.

Có lẽ bởi tôi đã quen với những khoảng lặng. Bởi đôi khi, tôi chỉ cần một người đủ tinh tế ở cạnh bên, lặng im lắng nghe và cảm nhận.

Nhất là những lúc trong lòng chất chứa những điều khó gọi thành tên.

Trà cũng biết lắng nghe như một người bạn chín chắn

Tôi chưa từng nghe trà lên tiếng. Nhưng mỗi khi nhấp một ngụm, tôi lại cảm thấy mình được lắng nghe.

Không phải bằng lời, mà bằng sự dịu dàng thấm qua đầu lưỡi, rồi lặng lẽ lan xuống trái tim.

Trong vị ngọt thanh và dịu mát của trà hoa vàng, tôi tìm thấy những khoảng lặng mà không một ai khác có thể cho tôi được.

Giống như một người bạn tri kỷ, đã cùng tôi đi qua nhiều giông gió. Trà không ồn ào, không vội vã chỉ âm thầm ở cạnh bên và nhắc tôi nhớ rằng:

Bình yên không ở đâu xa. Nó bắt đầu từ chính cách tôi nhìn cuộc sống… và từ hơi thở của em.

Trà không ép tôi phải vui, nhưng luôn ở đó mỗi khi tôi mỏi mệt

Có những ngày tôi chỉ muốn biến mất khỏi mọi tiếng ồn. Công việc, con cái, những vai trò ngoài xã hội đang kéo tôi vào một guồng quay mà đôi khi, tôi không biết đâu là chính mình. Tôi không muốn nói chuyện, không muốn cười gượng, cũng chẳng muốn giải thích gì thêm.

Nhưng rồi, khi rót nước nóng lên những cánh trà hoa vàng, có điều gì đó nhẹ nhàng tan ra. Hương trà dịu dàng len vào không gian, rồi thấm vào hơi thở nặng nề của tôi. Không phán xét, không thúc giục, cũng chẳng cần tôi phải mạnh mẽ. Trà chỉ lặng lẽ ở đó, như một bờ vai an yên, để tôi dựa vào những lúc lòng chênh vênh nhất.

Trà có tính cách nhẹ nhàng, nhưng đậm chất riêng

Trà hoa vàng không đậm như trà xanh, không gắt như trà đen. Em mang trong mình khí chất của một người phụ nữ từng trải: mềm mại, khiêm nhường nhưng lại vô cùng sâu sắc.

Em không cần phải nổi bật. Em chỉ cần những người đủ tinh tế để nhận ra giá trị của mình.

Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ những người phụ nữ như thế. Họ không ồn ào khoe khoang, cũng không cần bước lên phía trước để gây ấn tượng. Họ biết mình là ai, sống đúng với bản chất của mình. Và chính sự tĩnh tại đó lại tạo nên sức hút rất riêng với tôi.

Không cần phải nói nhiều, không cần phải chứng tỏ. Nhưng chỉ cần hiện diện thôi, họ đã khiến người khác phải dừng lại và ghi nhớ. Giống như trà hoa vàng vậy, trầm lặng nhưng sâu sắc, tinh tế mà đủ đầy.

Trà biết cách nuôi dưỡng cả cơ thể lẫn tâm hồn

Không như một vài người bạn của tôi, thường tìm đến cà phê để ép mình phải tỉnh táo và không được dừng lại. Tôi tìm đến trà để được chữa lành, một sự hồi phục tự nhiên, không gượng ép.

Tôi chọn trà hoa vàng làm người bạn đồng hành trên hành trình này, không chỉ vì trà mang đến những lợi ích quý giá cho sức khoẻ

(“Theo nghiên cứu y học hiện đại, trong hoa và lá trà hoa vàng có tới 33,8% hoạt chất có tác dụng ức chế, tác động và giảm sự phát triển của tế bào ung thư.

Các hoạt chất trong lá, hoa của trà hoa vàng có tác dụng hạ huyết áp, giảm tiểu đường, hạ cholesterol, hạ lipid máu, chống u bướu, tăng cường hệ miễn dịch, giảm xơ vữa động mạch, ngăn ngừa huyết khối, phòng ngừa các bệnh tim mạch, hỗ trợ điều trị các triệu chứng rối loạn thần kinh như: Alzheimer hay Parkinson, chống viêm loét dạ dày và kéo dài tuổi thọ”, trích từ bài viết “Trà hoa vàng – cây dược liệu quý, giá trị kinh tế cao”), những điều mà mãi sau này tôi mới đọc được trên Báo Quân đội nhân dân ngày 10/02/2023.

Mà hơn hết, lý do nhiều người chọn yêu trà hoa vàng như tôi, là muốn sống chậm lại giữa guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại. Mỗi lần pha trà thời gian như trôi chậm lại, trà dạy ta biết chờ đợi: đợi nước sôi, đợi trà ngấm, đợi hương thơm lan nhẹ trong không gian. Và đó cũng chính là lúc ta được quay về với chính mình, không ồn ào, không kỳ vọng, không cố chạy đua… và không vì ai cả. Chỉ lặng lẽ, chậm rãi cảm nhận hương vị của thiên nhiên và cuộc sống một cách trọn vẹn.

Trà không cần được chọn nhanh – mà cần được chọn bằng cả tấm lòng

Lúc mới biết đến trà hoa vàng, tôi cũng như nhiều người khác bị ấn tượng bởi sắc vàng rực rỡ và danh xưng “Nữ hoàng của các loại trà”. Nhưng phải qua nhiều lần chậm rãi thưởng thức, họ mới dần nhận ra: tình cảm dành cho trà, cũng giống như tình cảm dành cho một người, không thể vội vàng.

Mỗi lần uống, là một lần người ta tự hỏi lại chính mình: Trà này có thực sự phù hợp với mình không? Có mang lại sự bình yên mà mình đang kiếm tìm không?

Với tôi câu trả lời là có, hành trình tìm lại chính mình của tôi đã dừng lại từ giây phút ấy. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy em, tôi đã biết mình không cần phải đi đến nơi nào xa xôi nữa… vì tôi đã tìm được chốn bình yên. Một nơi tôi được là chính mình, giản dị, lặng lẽ mà đủ đầy – ở cạnh bên em.

Và có lẽ, trong cuộc đời này, điều đáng trân trọng và quý giá nhất không phải là những điều khiến ta ngỡ ngàng lúc ban đầu, mà là những điều vẫn ở lại sau tất cả. Nó đủ lâu, đủ sâu, đủ dịu dàng để chữa lành. Như cách trà hoa vàng, người bạn đã lặng lẽ đồng hành cùng tôi suốt những năm tháng không tên, không cần lời hứa, không cần ồn ào… chỉ cần ở cạnh bên là đủ.

Giữa những điều phù phiếm trong cuộc sống, tôi chọn giữ lại bên mình một điều thật nhẹ nhàng, thật chậm – một tách trà. Giữa những giông gió, những phút chông chênh tôi chọn cho mình một điểm tựa – một người bạn thấu hiểu.

Và giữa bao con đường dẫn đến những hạnh phúc xa vời, tôi lặng lẽ chọn một con đường khác, hành trình trở về, hành trình ý nghĩa nhất trong cuộc đời: bên em – Trà hoa vàng, người lặng lẽ gìn giữ những khoảng lặng trong tôi.